Có người ví cuộc đời của một con người như con thuyền giữa
biển cả... có lúc bình yên, có lúc sóng gió, bão táp ập đến bất ngờ, không báo
trước.
Và tất nhiên, ai chẳng có lúc thất bại, chẳng có lúc vấp
ngã, chỉ trừ những người không dám thất bại, không dám đối mặt với những điều xấu
nhất có thể sảy ra mà thôi. Đối với một vài người, thất bại đồng nghĩa với dấu
chấm hết, với vực thẳm của sự kết thúc. Chính vì vậy, cần lắm niềm tin vào cuộc
sống nơi mỗi con người.
Trong cuộc đời mỗi con người, ai cũng ít nhất 1 lần vấp ngã
theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng. Sau mỗi lần vấp ngã ấy, người ta sẽ rút ra dc
một bài học cho chính mình, biết tránh những chỗ ghồ ghề khó đi, biết tìm cho
mình bước đi mới hay là dẫm lên chính chỗ đã ngã xuống và đi tiếp.
Nếu ai tự cho rằng bản thân mình chưa 1 lần vấp ngã nghĩa là
họ là người thiệt thòi khi không có 1 cơ hội để biết con người bên trong của
mình có khả năng và sức mạnh đến đâu? Có thể làm được những điều gì?
Khi vấp ngã có 2 trường hợp xảy ra.
Thứ nhất: không đứng lên đi tiếp được nữa, mà sẽ lún sâu
trong nỗi đau, sự thất vọng cuối cùng là tuyệt vọng.
Thứ hai: Đứng lên, bình thản đi tiếp, mạnh mẽ hơn dù mỗi bước
đi như có ngàn mũi kim đang cùng lúc đâm vào tận tim, đau nhói buốt.
Những ai có thể làm theo trường hợp thứ 2 sẽ ngày càng thành
công trong sự nghiệp, trong gia đình và mọi mối quan hệ khác.
Mọi thứ rồi sẽ đi qua, không gì là vĩnh viễn! Nỗi đau nào rồi
cũng nguôi, vết thương cũng lành dù để lại sẹo, nhưng vết sẹo đó là chứng tích
cho mỗi lần ta trưởng thành!!!